Cánh chung luận qua các tác giả
Phụ đề: dẫn nhập, tuyển chọn và giới thiệu trong bộ "Texte zur Theologie Dogmatik"
Tác giả: Gerhard L. Muller
Ký hiệu tác giả: MU-R
DDC: 236 - Cánh chung học
Ngôn ngữ: Việt
Tập - số: 1
Số cuốn: 1

Hiện trạng các bản sách

Mã số: 158PS0003716
Nhà xuất bản: Lưu Hành Nội Bộ
Khổ sách: 20
Số trang: 280
Kho sách: Thư Viện Phước Sơn
Tình trạng: Hiện có

NỘI DUNG

Nội dung Trang
Nội dung 3
Chữ viết tắt 13
Dẫn nhập 15
    1. Về khái niệm Cánh chung 15
    2. Một vài đặc điểm của Cánh chung luận Kitô giáo 16
    3. Một vài yếu tố cánh chung trong Kinh thánh 20
    4. Cánh chung luận trong những thế kỷ đầu tiên của lịch sử Giáo hội 24
Các Bản văn Kinh thánh 28
    2 V 2, 9-12 28
        1. Ngôn sứ Ê-li-a được đưa lên trời 28
    2 Mcb 7,7-14 29
        2. Phần thưởng cho những ai tự nguyện đổ máu để làm chứng là đời sống vĩnh cửu 29
    2 Mcb 7, 31-37 30
        3. Hy vọng kẻ bách hại sẽ chịu hình phạt sau khi chết ? 30
    2 Mcb 12, 38-45 31
        4. Nghi thức cầu siêu cho các chiến sĩ tử trận 31
    G 14, 1-14a 32
        5. Không ai trở lại từ cõi chết 32
    Tv 73, 23-28 34
        6. Con người hy vọng được hiệp thông với Thiên Chúa sau khi cuộc sống trần thế kết thúc 34
    Tv 88, 6-13 35
        7. Cái chết chấm dứt cuộc đối thoại với Thiên Chúa 35
    Gv 3, 18-22 36
        8. Loài người và giống vật đều chung một phận chết 36
    Kn 3, 1-11 37
        9. Thân phận người lành kẻ dữ sẽ ra sao trong thế giới bên kia ? 37
    Kn 4, 7-19 39
        10. Chết yểu mà sống ngay lành tốt hơn là sống lâu mà làm điều ác 39
    Kn 4, 20-5, 24 41
        11. Kẻ dữ người lành trước toà phán xét cuối cùng 41
    Hc 16, 16-23 44
        12. Vừa phải khóc thương người chết – cuộc sống vẫn tiếp tục 44
    Is 26, 19 46
        13. Kẻ chết sẽ được sống 46
    Đn 12, 1-3 46
        14. Lời hứa kẻ chết sẽ được sống lại từ cõi chết 46
    Mt 24, 37-25, 13 47
        15. Dụ ngôn kêu gọi người môn đệ tỉnh thức đợi ngày Chúa quang lâm 47
    Mt 25, 31-46 49
        16. Người môn đệ được dạy dỗ thế nào để đứng trước toà phán xét của Con Người ? 49
    Mc 12, 18-27 51
        17. Phục sinh không chỉ là cuộc sống trần thế kéo dài 51
    Mc 13, 3-37 52
        18. Các diễn biến trong thời cánh chung 52
    Lc 16, 19-31 55
        19. Một hoạt cảnh từ thế giới bên kia 55
    Ga 5, 19-30 56
        20. Con Người có toàn quyền xét xử và cho kẻ chết sống lại 56
    Ga 11, 20-27 58
        21. Đức Giêsu chính là Sự Sống lại và là Sự Sống 58
    Cv 1, 6-11 59
        22. Lệnh truyền cuối cùng của Đức Giêsu ; tỉnh thức và làm chứng 59
    Rm 2, 1-11 60
        23. Con người trước tòa phán xét của Thiên Chúa 60
    Rm 8, 18-29 61
        24. Muôn loài muôn vật khao khát vinh quang của Thiên Chúa 61
    1 Cr 13, 9-12 63
        25. Cái Biết ở trần gian là cái biết vụn vặt không sánh được với thị kiến mặt đối mặt 63
    1 Cr 15, 12-33 63
        26. Đức Giêsu sống lại là kẻ chết cũng được sống lại 63
    1 Cr 15, 37-57 66
        27. Sống viên mãn đối với con người là được sống lại với Đức Kitô 66
    2 Cr 5, 1-10 68
        28. Hy vọng sống đời đời 68
    Pl 3, 10-21 69
        29. Khao khát được hoàn toàn hiệp thông với Đức Kitô 69
     Cl 3 , 1-10 70
        30. Cuộc sống mới theo mẫu nhiệm Phục sinh 70
    1 Tx 4, 13-5, 11 71
        31. Ngày Chúa quang lâm, Phục sinh và Phán xét 71
    2 Tx 1, 3-10 73
        32. Thiên Chúa sẽ xét tội những kẻ bách hại cộng đoàn giáo hội 73
    2 Tx 2, 1-12 74
        33. Tên Phản-Kitô và các dấu hiệu báo trước thời cánh chung 74
    2 P 3, 3-13 75
        34. Ngày Chúa quang lâm và tại sao ngày quang lâm chậm đến ? 75
    Kh 1, 10-19 77
        35. Đức Kitô là Đầu, là Cuối, là Đấng Hằng Sống 77
    Kh 6, 1-17 78
        36. Con Chiên mở ấn 78
    Kh 19, 11-21 80
        37. Đức Kitô toàn thắng trong cuộc chiến chống lại các thế lực thù nghịch Thiên Chúa 80
    Kh 20, 1-6 81
        38. Triều đại một ngàn năm 81
    Kh 21, 1-22, 5 82
        39. Trời Mới, Đất Mới, Giêrusalem Mới 82
Giáo huấn chính thức của Giáo Hội 86
    Thượng hội đồng Carthage thứ 15 (hay 16) (416) 86
        40. Không có nơi nào ở lưng chừng giữa thiên đàng và hỏa ngục 86
    Chiếu chỉ của Hoàng đế Justinien gởi Thượng phụ Constantinople (Menas) (543)
        41. Trong ngày sống lại thân thể người ta sẽ không có dáng vẻ hình tròn 87
    Chiếu chỉ của Hoàng đế Justinien gởi Thượng phụ Constantinople (Menas) (543)
        42. Hình phạt dành cho bọn quỷ và kẻ dữ là vô cùng vô tận 88
    Trích từ bản tuyên tín của Giáo hoàng Vigilius (552) 89
        43. Dẫu được vinh hiển thì các chi thể cũng được vinh hiển 89
    Pélage I. Trích từ bản tuyên tín (557) 90
        44. Bản tóm lược về các thực tại cánh chung 90
    Bản tuyên tín của Thượng hội đồng Tolède (675) 91
        45. Người ta sẽ phục sinh trong thân xác của chính mình 91
    Tổng thư của Giáo hoàng Grégoire III gởi Giám mục Boniface (732)
        46. Thánh lễ cầu cho người công giáo đã qua đời 92
    Innocent IV : Tổng huấn gởi Giáo hội Hy Lạp (1254)
        47. Luyện tội là hình phạt các tội nhẹ, Hỏa ngục là hình phạt các tội trọng, Thiên đàng dành cho các trẻ nhỏ đã chịu phép rửa và người công chính 93
    Công đồng Vienne (1312)
        48. Đời này không có cùng không thể có vinh phúc vĩnh cửu 95
    Gioan XXII. Tông hiến “In agro dominico” kết án tư duy của Giáo sư Eckhart OP (1329)
        49. Sự sống đời đời là ân huệ Thiên Chúa ban nhưng không cho con người 96
    Gioan XXII. Tông hiến “In agro dominico” kết án tư duy của Giáo sư Eckhart OP
        50. Con người sống trong vinh phúc không hóa thành Thiên Chúa 97
    Gioan XXII. Bài giảng về Mt 2, 13 : “Hãy đem Hài Nhi và mẹ Người ...” (1332)
        51. Vinh phúc và án phạt chỉ có sau khi hết thảy đều được phục sinh 97
    Gioan XXII. Sắc chỉ “Ne super his” (1334)
        52. Linh hồn tách khỏi thân xác cũng đã được hưởng thị kiến vinh phúc rồi 99
    Bênêđictô XII : Tông hiến “Benedictus Deus” (1336)
        53. Ngay sau khi chết, linh hồn người ta được hưởng vinh phúc hay bị án phạt đời đời 101
    Clêment VI. Đoản sắc “Super quibusdam” gởi Giáo chủ [Catholicôs] Giáo hội Arménie (1351)
        54. Đức Kitô đã không tiêu hủy Hỏa ngục là nơi thụ án đời đời 104
    Công đồng Florence : Sắc lệnh dành cho các tín hữu Jacobites (1422)
        55. Dân ngoại, người do thái và bọn ly khai đều xuống Hỏa ngục hết 104
    Piô II kết án một số luận đề của Zanius de Solcia (1459)
        56. Không có Tận thế theo nghĩa vật chất 105
    Sixtus IV : Sắc chỉ “Salvator noster” đặc biệt dành cho Nhà Thờ T. Phêrô tại Saintes (1476)
        57. Ân xá là hữu ích cho kẻ chết lẫn người sống 106
    Công đồng Latran V. Sắc chỉ “Apostolici Regiminis” (1513)
        58. Cái biết tự nhiên về tính bất tử của linh hồn ? 107
    Công đồng Latran V. Sắc chỉ “Munus Praedicationis” (1516)
        59. Bác bỏ mọi lời nói về tương lai theo ý thức hệ 110
   ˆCông đồng Tridentinô : Sắc lệnh về Luyện ngục (1563)
        60. Chống lại phe Cải cách, Công đồng tuyên xưng có Luyện ngục 111